Đường Về Tịch Mặc

Cập nhật: 22/06/2019

Thích Đức Trường

Lý con sáo

Ôi ….mai đây…., khi ánh dương dần đi xa, chim muông ngừng hót vang, để nhân thiên khô héo ưu sầu, trong sanh chúng cõi nầy, trùm một màn vô minh ám si, bóng Người xa vắng xa ngàn phương. Đâu hành trình người tuyên pháp âm. Những bước đi  mang dấu chân tình thương.

Vọng cổ

Câu 1. Tin đức Thế Tôn ba tháng nữa Người sẽ vĩnh viễn đi vào Niết bàn Vô dư nhập diệt, đã nhanh chóng loan đi khắp bốn phương … trời. Các chúng sanh hàng trời người đều rúng động rã rời. Bởi mai đây thế gian sẽ trống rỗng, và chìm dần trong nẻo tối đường mê – Tháng ngày trôi lăn luân hồi lê thê, không thể tìm đâu con đường giải thoát. Ngọn đèn tuệ giác cạn dầu tắt lịm, cõi trời người sẽ rơi vào vòng đau khổ.  

Ngâm:                Thế Tôn ơi! Đấng Thiện Thệ ơi!

                           Sao Người vội nhập diệt quá sớm

                           Pháp nhãn tạng từ đây biến mất

                           Chẳng còn gì nữa trên cõi đời.

Câu 2. Dẫu biết các hành ở thế gian là vô thường, nhưng khi nhận ra bậc Toàn Giác, hình bóng người sẽ mãi xa vắng rồi. Các trưởng lão tỳ kheo bỗng chợt bồi hồi. Nghĩ đến đó lòng không khỏi đau xót, không nỡ nhìn đức Phật Đà ra đi – Nên xin phép Phật rũ lòng từ bi, cho các trưởng lão được nhập diệt trước. Hàng đệ tử chưa đạt thành thánh quả, thì đồng bi lụy tự trách tự than.

 

Lyù Chieàu Chieàu

Đường về đưa tiễn sao quạnh hiu. Rơi l rôi. Thế gian còn đâu con mắt Pháp. Chiếu soi rạng ánh mây hồng. Ai dắt con tu hành. Đêm trường đau khổ năm canh. Con sao chẳng đau khối sầu.

Vọng cổ

Câu 5.  Tình thương nào mà chẳng phải chia ly, sự luyến ái nào mà chẳng đến hồi chung cuộc. Vô thường đang dần dần hủy diệt những gì mà kiếp con người thương yêu trìu mến nhất trên … đời. Buổi tiễn biệt sao diệu vợi xa vời. Vua quan dân chúng theo chân đức Phật, đoàn người rơi lệ tâm sự ngổn ngang – Thành Tỳ  Xá  Ly sầu não khóc than, tiễn Phật hướng về Câu Thi nhập diệt. Các ngươi hãy dừng lại bên dòng nước, con sông này đã ngăn cách đôi đường.

Thơ Vân Tiên

Nhân duyên còn lại chẳng lâu

Mỗi bước chân đi, mỗi châu ngọc bày

Giáo pháp an trú làm thầy

                 Sớm cầu giải thoát tháng ngày tiêu dao                                   

Câu 6. Chim xao xát lưng trời quên tiếng, vạn vật dường lưu luyến bước chân người. Nặng nề khuôn mặt tắt hẳn nụ cười. Chúng đệ tử cảm thương quyến luyến, không thể ngăn dòng xúc cảm ai bi – Người dạy: “Hãy tự mình thắp đuốc mà đi” chớ để dục vọng hoành hành tâm trí. Sắc thân sự đời có ngày tan rã. Chỉ chân lý xưa nay vẫn trường tồn.

                Hoa rừng muôn sắc huy hoàng

                Rải lên trùm kín tươi vàng sắc thân

                Mọi điều chân thật đã chúc ngôn

                 Phật an lòng từ biệt nhân gian.

 

Chia sẻ
Bài viết liên quan