Pháp Âm Tịch Mặc

Cập nhật: 21/06/2019

Thích Đức Trường

                                                          Nói lối

                              Chiều dần buông tiếng nhạn gieo sầu

                              Bóng lặng lẽ mơ hồn nguyệt tuế

                             Lòng hoài cảm Ta La Song Thọ

                             Ngõ tịch mặc đường về tịnh giác

                                                       

  Vọng cổ

Câu 1. Tiếng gió vi vu giữa thành Câu Thi lộng nắng, làm chạnh nỗi nhớ một đấng Giác Ngộ từ giả huyễn thân vào cõi an … lành. Thế nhân khó ngăn được ngấn lệ tuôn tràn. Bởi từ nay mắt tuệ không còn sáng nữa. Bóng tối bao trùm che phủ màn đêm. Cuộc sống nhân gian sao đặng ấm êm, khi tâm con người còn nhiều si mê dục lạc. Để cho trái tim lòng quấn vào trong tư tưởng. Chất chứa niềm đau hận sầu cao ngút.

Câu 2.   Bậc Từ Tôn sao người ra đi vội vã, để cho thế nhân thương xót ngậm ngùi. Song thọ Ta La cũng rũ lá gieo sầu. Hoa Mạn Đà buồn rơi lã chã. Chim rừng xao động cất tiếng thất thanh – Vọng niềm hoài khắc khoải từng canh, khác nào như nghé con mất bóng mẹ. Lạc loài kiếm tìm lệ nhòa dáo dác, bước chân về sao cảm thấy bơ vơ.

 

Trăng thu dạ khúc

Bước, chân tôn Phật đưa người về nơi thức tâm.

Bốn lăm năm trường

Dong ruổi dặm đường

Nhuần căn cơ quả mãn dương gian 

Xả thân như mộng vào nơi sắc - không.

Vọng cổ

Câu 5. Có phải chăng vì muốn thể nhập các pháp là vô thường – khổ- không - vô ngã, mà đức Như Lai vĩnh viễn rời khỏi chốn dương …  trần. Trước phút ra đi Người dạy bảo ân cần. Tu tập pháp này lìa tất cả, dục lạc ái nhiễm kiêu mạn vô minh – Tự mình giải thoát xa lìa tử sinh. Không để dục vọng hoành hành trong tâm trí. Trang nghiêm thanh tịnh dòng diệu pháp. Lấy Giới Định Tuệ làm trân bảo tường thành.

Câu 6: Vì say mê tham đắm trong sắc tài danh lợi mà thế nhân đã gây nên thảm cuộc tương tàn. Vọng tình kiến chấp giả cảnh mơ màng. Nào biết sắc thân chỉ là bèo mây duyên hợp theo qui luật vận hành của thời gian – Tướng sắc kia chỉ là bóng phù tang, sanh diệt tạo xoay không bờ không mé. Phật chẳng tham ưa khéo trừ các dục, dưới tàng Đại Giác đạo quả viên thành.

           Phật đến bờ kia dứt trừ các khổ,

        Hưởng niềm vui lạc dạo cõi Niết Bàn

       Lòng thành chí nguyện đệ tử chúng con

           Theo Người tu tập Pháp dòng Ma Ha.

Chia sẻ
Bài viết liên quan