Con Nợ Mẹ Một Lời Xin Lỗi

Cập nhật: 13/08/2019

Con rất hối hận về lỗi lầm của con nhưng sao để thốt ra một lời xin lỗi lại khó quá Mẹ ơi! Con nợ Mẹ cả cuộc đời này. Xin Mẹ hãy bao dung cho đứa con trai khờ dại của Mẹ.

Mẹ à! Cả đêm qua con không ngủ được chỉ vì một lời yêu cầu của Mẹ. Mẹ bảo con viết bài cảm nhận về Mẹ để Mẹ gửi lên cho các Thầy trong dịp lễ mừng thọ sắp tới. Con cứ thừ người ra vì không biết viết gì đây. Con thấy mình thật tệ khi 40 năm qua được sống trong tình yêu thương bao la của Mẹ mà giờ kêu viết cảm nhận thì con lại không biết viết gì. 40 năm như một thước phim đang quay chậm trong đầu con.

Con nhớ ngày xưa, con ra đời vào cái thời cả nước đang khốn khó, Mẹ từ một người công chức nhà nước đành phải chịu giã từ cái nghề mà mình gắn bó bấy lâu để lao vào cuộc mưu sinh lo cho gia đình bé nhỏ của mình vì Ba con cũng về hưu với tuổi cao sức yếu. Ai ngờ được Mẹ từ một cô công chức duyên dáng trong tà áo dài thướt tha, có thể bận vào một bộ bà ba và ngày qua ngày ngồi bán từng ly cà phê để chắt chiu tiền nuôi con. Vậy mà việc gì Mẹ làm cũng giỏi, từ bán cà phê, bán đồ hộp rồi tới dán decal. Nghề nào Mẹ cũng học lóm từ người khác để rồi Mẹ lại làm giỏi hơn cả họ. Tuy lúc ấy con còn nhỏ nhưng đã biết cảm nhận sự cực khổ của Mẹ. Dù nghèo khổ đến đâu Mẹ vẫn lo chu toàn cho gia đình bằng đôi tay gầy guộc bé nhỏ của mình. Con vẫn tự hỏi sức mạnh vô hình nào đã giúp Mẹ vượt qua mọi thử thách của cuộc sống lúc bấy giờ. Và đến bây giờ con cũng hiểu sức mạnh đó chính là con, đứa con trai bé bỏng của Mẹ ngày nào.

Ngày còn nhỏ, con là đứa con ngoan, học hành rất giỏi và luôn là niềm tự hào của Mẹ suốt các năm học từ tiểu học đến trung học. Con được học ở các trường danh giá nhất của thành phố, tất cả là nhờ công ơn của Mẹ. Con vẫn nhớ dù bận rộn buôn bán đến đâu nhưng đến kì thi Mẹ lại đích thân chở con đi thi và đón con về vì Mẹ có một niềm tin rất lạ là hễ Mẹ chở con đi thì con sẽ thi đậu. Thời niên thiếu của con đã trôi qua êm đềm trong vòng tay của Mẹ như thế.

Rồi con bước vào giảng đường Đại học của một trường danh giá nhất thành phố. Con như chú chim được sổ lồng và tự mãn với thành quả của mình đạt được nên con đã trượt dài vào những cám dỗ mới. Con bắt đầu cúp học, lén lút tụ tập bạn bè để hút thuốc, rượu chè và chơi game. Mẹ vẫn ngày ngày tảo tần buôn bán nhưng không thể kiểm soát con được nữa vì Mẹ tin là con đã lớn và có thể tự chăm sóc bản thân mình. Nhưng con đã phụ lòng Mẹ, Mẹ ơi! Con vẫn là đứa con dại khờ và đã nói dối Mẹ biết bao lần. Dù suốt thời gian học Đại học con không gây ra lỗi lầm gì nghiêm trọng nhưng chính khoảng thời gian đó đã tích tụ ở trong con những thói hư tật xấu mà sau này con đã làm phiền lòng Mẹ và để Mẹ phải rơi nước mắt biết bao lần vì con. Duy nhất chỉ có một lần con thấy Mẹ khóc bằng những giọt nước mắt hạnh phúc khi Mẹ chứng kiến con khệ nệ ôm cái máy tính để đem vô trường bảo vệ luận văn tốt nghiệp đại học. Đến giờ khi trên đầu đã hai thứ tóc con mới cảm nhận được những giọt nước mắt kia cũng mặn như biển Thái Bình, giọt nước mắt chảy ra từ lòng Mẹ, Mẹ ơi!

Rồi con ra trường, được vào làm ở một công ty uy tín nhưng chưa lần nào con cầm những đồng lương có được đem về cho Mẹ vui. Con chỉ biết sa đà theo những cuộc vui mới ở môi trường mới. Việc con quen bạn gái cũng làm Mẹ phiền lòng vì chọn lầm người. Việc con ra đời làm ăn riêng cũng khiến Mẹ mang tai tiếng với họ hàng vì những lỗi lầm không đáng có. Việc con cưới vợ cũng khiến Mẹ đau lòng vì hôn nhân của con không hạnh phúc dẫn đến tan vỡ mà Mẹ lại mang tiếng cái câu “Mẹ chồng nàng dâu”. Đến bây giờ con đã hơn 40 tuổi mà vẫn chưa làm cho Mẹ vui lòng được ngày nào khi con vì công việc vẫn thường nhậu nhẹt say xỉn.

40 năm qua với biết bao lỗi lầm và đau khổ con gây ra cho Mẹ mà con vẫn nợ Mẹ một lời xin lỗi chân thành. Con rất hối hận về lỗi lầm của con nhưng sao để thốt ra một lời xin lỗi lại khó quá Mẹ ơi! Con nợ Mẹ cả cuộc đời này. Xin Mẹ hãy bao dung cho đứa con trai khờ dại của Mẹ. Con nguyện sẽ thay đổi và sống tốt để báo hiếu cho Mẹ. Mẹ hãy yên lòng, Mẹ nhé!

Nhân đây, con xin gửi lời cảm ơn chân thành đến Quý Thầy của ngôi chùa Việt Nam Quốc Tự, là nơi mà Mẹ con đã gắn bó bấy lâu nay và xem đây như ngôi nhà thứ hai của mình. Cảm ơn Quý Thầy đã tổ chức buổi lễ mừng thọ thiêng liêng và ý nghĩa này để con có dịp thể hiện tấm lòng hiếu thuận của con với Mẹ. Xin tôn vinh những người Mẹ vĩ đại của cuộc đời này.

                                           Bùi Trương Minh Lộc

                                    Con trai Phật tử Tường Thanh

Chia sẻ
Bài viết liên quan