Lý do tôi xuất gia

Cập nhật: 25/04/2020

Bằng sức trẻ, sự nhiệt huyết của mình tôi muốn là một hành giả xuất trần để sống một cuộc đời phạm hạnh, đem lại những giá trị chân thật cho cuộc sống ngập tràn sự giả tạm, hợp rồi tan cho thế nhân hiểu rõ.

  Là một người trẻ, năng động, tràn đầy nhiệt huyết và đam mê nhưng con con đường tôi chọn lại khác với đa số bạn đồng trang lứa với mình. Người thì nổ lực trở thành bác sĩ, kỹ sư, có người lại muốn là một nghệ sĩ để đem lại niềm vui, tiếng cười cho tha nhân, … Riêng tôi lại muốn “lội ngược vòng đời” làm một vị tu sĩ xuất trần tục.

  Để hiểu rõ co đường tôi chọn, trước tiên cần hiểu ý nghĩa hai từ “xuất gia”, có ba ý nghĩa:

  Thứ nhất, là xuất thế tục gia. Nghĩa là ra khỏi căn nhà thế tục, nơi sợi dây luyến ái trói buộc con người bởi tình cảm cha, mẹ, con, cháu,… Theo giáo lý nhà Phật thì nó chính là nguyên nhân chính dẫn dắt con người vào trầm luân. Như Hòa Thượng Thích Thanh Từ có viết:

                                                   “Chiếc thân tứ đại khói,
                                                   Sinh hoạt thế gian mây.
                                                   Thành công khối nước đá,
                                                   Thất bại chùm bọt tan.
                                                   Nhục vinh bong bóng nước,
                                                   Thương ghét hạt sương mai.
                                                   Khổ vui trong giấc mộng
                                                   Danh lợi bóng chim bay.
                                                   Tháng ngày cái chớp mắt,
                                                   Còn mất nước trăng lay.
                                                   Chung cuộc cơn gió thoảng,
                                                   Viên mãn bầu trời trong
”.

  Qua đó thấy được thân người vốn tạm bợ, mong manh như làn khói không thật có thì lấy đâu ra tình thân, máu mũ. Đời này là cha mẹ, vợ con ta,… nhưng thoáng chiếc gió thổi mây tan thì kiếp sau có còn gặp lại hay không. Hay chỉ vì “duyên nợ” mà tìm nhau thôi.

  Thứ hai là xuất phiền não gia, hay là ra khỏi những sự chi phối bởi tam độc là tham, sân, si làm gốc. Thiền sư Vạn Hạnh từng nói:

Thân như điện ảnh hữu hoàn vô

Vạn mộc xuân vinh, thu hựu khô

Nhậm vận thịnh suy vô bố úy

Thịnh suy như lộ thảo đầu phô.

  Nghĩa là:

Thân như bóng chớp buổi chiều tàn

Cỏ cây xuân tốt, thu héo khô

Cuộc đời được mất có gì lo

Được mất như sương đầu ngọn cỏ”.

  Người hiểu đạo, thấy đạo thì xem năm món dục giữa thế gian (tiền tài, sắc đẹp, danh lợi, ăn uống, ngủ nghỉ) chỉ như giọt sương trên đầu ngọn cỏ, có đó mất đó. Mặt trời lên, sương tan thì còn gì mà bám víu. Người không hiểu thì lao đầu vào năm thứ dục đẻ chuốc lấy thân mình biết bao phiền não, ưu tư để cuối đời mới nhận ra.   “Mình vào đời bằng hai bàn tay trắng rồi lại trắng cả hai bàn tay khi trở về với cái chết”.

  Ý nghĩa cuối, là xuất tam giới gia để trở thành một bậc vô thượng chánh đẳng, chánh giác như Đức Phật.

  Chỉ khi, tâm thức không còn vướn bụi trần thì khi ấy ta mới đủ dũng lực để hóa độ chúng sanh như lời phát nguyện dõng mãnh khi rũ bỏ mái tóc xanh này để xuất gia.

Thượng cầu Phật đạo

Hạ hóa chúng sanh

  Trên thì nổ lực tu tập, chuyển hóa phiền não, vén bức màn vô minh để nhìn rõ sự tạm bợ của cuộc đời này và dưới thì phát tâm Bồ Đề, giúp cho mọi người cũng giống mình hay đơn giản là tìm được chút bình yên , an lạc giữa sự sô bồ, bon chen của những thứ giả tạm lúc ẩn lúc hiện khiến biết bao người điên đảo.

  Đến đây, có thể mọi người sẽ nghĩ đâu cần phải suy nghĩ cao siêu vậy chỉ cần làm bác sĩ cứu người, chữa bệnh tâm huyết với nghề hay cao hơn là một doanh nhân vừa có tâm, có tầm với không biết bao nhiêu chuyến thiện nguyện, theo đó là biết bao mảnh đời được giúp đỡ,…Còn rất nhiều giá trị khác trong cuộc sống này. Theo quan điểm nhà Phật, những sự giúp đỡ ấy chỉ được một đời. Đời sau liệu rằng ta có thể giúp họ tiếp tục hay không? Nhưng Đức Phật dạy: “Bằng ánh sáng từ ngọn đuốc trí huệ từ thân mình (Phật tánh) thì chúng ta có thể thắp ngọn lửa trí sáng cho biết bao nhiêu người thoát khỏi sự bao trùm của màn đêm vô minh rồi từ đó nhận biết được con đường chánh pháp mà đi.”

  Tóm lại, bằng sức trẻ, sự nhiệt huyết của mình tôi muốn là một hành giả xuất trần để sống một cuộc đời phạm hạnh, đem lại những giá trị chân thật cho cuộc sống ngập tràn sự giả tạm, hợp rồi tan cho thế nhân hiểu rõ, như Hòa Thượng Thích Thanh Từ đã dạy:

                                              “Gá thân mộng

                                                Dạo cảnh mộng

                                                Mộng tan rồi

                                                Cười vỡ mộng.”

  Trung Minh

Chia sẻ
Bài viết liên quan